Chu Thị nhìn thấy Vân Kiến Thụ như vậy, vẻ mặt khó coi lập tức thay đổi, nước mắt bên khóe mắt cũng khô lại...
Chu Quyên oan ức mà không thể nói ra được!
Đều tại Vân Tử Lạc kia! Hôm qua đem chuyện của mình và tỷ phu nói lời ái muội như vậy, làm tỷ tỷ nghi ngờ
Vốn nàng ta cũng không suy nghĩ nhiều, thậm chí đối với lời nói của Vân Tử Lạc còn có chút vui mừng, ít ra cũng làm cho mọi người nghĩ đến khả năng này.
Nhưng Vân Tử Lạc vừa đi khỏi, nàng ta liền biết ý nghĩ đó ngây thơ đến cỡ nào.
Tỷ tỷ bắt đầu đề phòng với nàng ta, nói chuyện cũng vô duyên vô cớ tức giận, nàng ta làm chuyện gì cũng không vừa mắt, kiểu gì cũng phải khiển trách nàng ta vài câu.
Mặc dù nàng ta biết phải chăm sóc tốt Chu thị, nhưng dù sao trong vân phủ cũng không phải là nô tỳ, bị trút giận không phải là không tức giận, nhưng nàng ta vẫn phải nhẫn nhịn, nhịn đến khó chịu.
Thẳng đến sáng hôm nay, giống như thường, bà ta mang một chén nhung hươu đến cho Chu thị bồi bổ thân thể, vì để oan toàn, nàng ta còn thậm chí tự tay làm.
Lại không nghĩ rằng, Chu thị uống xong chén thuốc bổ liền đau đớn, hù doạn nàng ta đổ mồ hôi lạnh toàn thân.
Bây giờ nghĩ kỹ lại một chút, Chu Quyên mới bừng tỉnh ra, mới hiểu cái gì gọi là khổ nhục kế.
Nàng ta lập tức ngẩng đầu, liều lĩnh nhìn thẳng vào Vân Kiến Thuk,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-nhi-y/2021017/chuong-199.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.