Nhưng nàng vẫn quật cường ngẩng gương mặt nhỏ nhắn lên, ánh mắt không một tia sợ hãi tiếp nhận ánh mắt của Nhiếp chính vương, lạnh lùng nhìn về phía chàng.
Nhiếp chính vương cùng nàng mặt đối mặt một lúc, rồi chàng thu tay, quất lấy dây cương, thấp giọng nói với Ngũ trưởng lão: " Ở đây giao cho ngươi"
Ngũ trưởng lão sợ hãi, dù sao hắn cũng không phải là đối thủ của Vân Tử Lạc, thế chẳng phải là đưa hắn vào đường chết sao?
Hắn vội vàng cúi đầu, cũng chạy theo về hướng của Nhiếp chính vương, thân thủ biến mất như một làn khói.
Vân Tử Lạc cũng không định đuồi theo hắn, chỉ nhìn theo bóng đen cao lớn trên hắc phòng dần dần biến mất, trong lòng không khỏi chùng xuống, nhất thời không thể nói ra cảm xúc của mình được.
"Đi "
Dù sao nàng cũng chỉ vô tình gặp Ngũ trưởng lão, Vân Tử LẠc cười từng tiếng, hai chân kẹp lấy hông ngựa, cầm Tuyết sát trên tay, lấy Tuyêt sát làm roi, liền quật vào lưng ngựa chạy đi.
Việc cấp bách bây giờ là cứu được Đại trưởng lão và Nhị trưởng lão.
Nàng đuổi tới một thôn nhỏ vùng ngoại ô, từ xa liền trông thấy nơi đó giống như biển lửa.
Vừa mới chạy tới gần, một bóng đen từ đâu bay ra, gọi nàng: " Các chủ! Tiểu các chủ"
Là Đại trưởng lão.
Vân Tử Lạc dừng ngựa, nheo mắt nhìn lại,chỉ nhìn thấy toàn thân Đại trưởng lão nhuộm đầy máu, núp ở chỗ tối hơn hẳn so với chỗ khác, trong ngực Đại trưởng lão là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-nhi-y/2021008/chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.