Chỉ thây Nhị trưởng lão cầm lấy một góc bức họa, tứ trưởng lão lập tức nhìn vào, kinh hãi nói: " Bức họa này có chữ sao? Từ trước đến giờ chưa thấy qua"
Nhị trưởng lão lắc đầu: " ta cũng chưa từng thấy qua"
Nói xong họ cúi đầu tìm các mạnh tranh vụn, chỉ một lúc sau, họ đúng là tìm được một dòng chữ từ những mảnh vụn,rời rạc nhưng vẫn ghép lại thành chữ.
Vân Tử Lạc bước đến, Nhị trưởng lão vội tránh ra một bên, nhường chỗ cho nàng nhìn.
Nàng cúi đầu, nhìn hàng chữ nhỏ được xếp trước măt, chữ tuy nhỏ nhưng đàu bút viết lại hết sức có khí lực, nàng nhẹ nhàng đọc: " Quý xấu năm khuê nguyệt, nhớ nàng không ngủ được, cuộc đồi này không được cùng nàng,là hối tiếc lớn nhất của ta! Ta hối hận rất hối hận.... Trì."
"Trị" Vân Tử Lạc khẽ nhíu mày,
Đại trưởng lão đứng sau lưng nàng, thấp giọng nói: " Tiểu các chủ, đây là quốc vương của Nam Xuyên, Hách Liên Trì"
"Hách Liên Trì?" Lòng Vân Tử Lạc như bị nện một búa, " Hắn là Hách Liên Ý...."
"Là phụ thân của Nhiếp chính vương" Sắc mặt Đại trưởng lão tối lại nói.
Đại trưởng lão cũng không biết trên bức tranh này lại có những dòng như vậy, chẳng trách Nhiếp chính vương lại tức giận như thế.
Nhìn những dòng thâm tình của phụ thân mình viết cho một nữ nhân khác, ai có thể chịu đựng được?
"Phụ thân ý, cùng với mẫu thân ta, năm xưa có chuyện gì?"
Vân Tử Lạc khó khăn hỏi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-nhi-y/2021006/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.