Lúc này con Nhện tơ lửa có vẻ chật vật, hai cái chân kiếm của nó do đỡ một kích oanh lôi kia mà cũng nổ tung.
Hỏa độc không ngừng chảy ra khiến nó suy nhược đi, bốn mắt nó tia tím càng đậm hơn trước, mặt nó ngưng trọng mà trầm tư nhìn về phía Thiên Kiệt.
Thiên Kiệt thấy vậy cũng đoán được con nhện này là chuẩn bị liều chết.
Long lực trong cơ thể đã suy yếu dần, chắc là cũng chỉ đủ cho hắn tung thêm một quyền nữa.
Con nhện hình như cũng cảm nhận được điều đó nó lại cười lên như ác quỷ.
“Haha thằng nhãi ranh! Lần này mày chết chắc rồi.”
Ngay lập tức nó lại phóng đến dùng hai cái răng nanh sắc nhọn bổ xuống, mặt đấy xung canh vết cắn cũng là bị hỏa độc tỏa ra mà nung cháy lên như dung nham.
Ngay lúc con nhện bổ xống hắn đã kịp nhảy lên không trung.
Thiên Kiệt mặt ngưng trọng, bây giờ là lúc tung đòn quyết định hắn không thể sơ xuất được, [Long Vương Quyền] đấm ra khiến con nhện bị kình lực ngàn cân ép xuống cho không di chuyển được.
Thiên Kiệt thấy thế cũng liền lấy thanh đại đao xương thú lấy được từ tay man tộc mà đâm xuống ngay đầu con nhện .
Hắn gầm lên giận giữ mà đâm mạnh thanh đao ngập xuống đầu con nhện, ma hạch vỡ nát con Nhện kêu la giãy giụa xong cũng chết thẳng cẳng mà nằm bẹp xuống.
Thanh đao xương thú như muốn hút hết toàn bộ sinh cơ cùng hỏa độc của con nhện mà dung nhập vào.
Từ khúc đầu thanh đại đao dần dần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-long-truyen-thua/1689181/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.