Lúc này trời đã mờ mờ sáng, dù nói là như vậy nhưng ở Ma Vực này thì ở trên là ba tầng mây, nói ngày hay đêm thì cũng không khác nhau là mấy.
Chỉ có lúc nào cũng mờ mờ ảo ảo mang một nét đẹp quỷ dị...
Trong một cái lều trại lớn, cạnh cái bàn là một bãi nước nhỏ ba màu trắng-đỏ-vàng mà pha lẫn cùng nhau.
Bên cạnh đó là hình ảnh tựa như thanh niên mặc trang phục đen xám kia, đang ngồi tựa lưng vào bàn, ôm một cô gái đang ngủ say trong lòng, nhìn nàng có vẻ rất yếu đuối.
Lúc này nàng cũng là mơ hồ tỉnh giấc, mắt cũng lờ mờ rồi chớp mắt mấy cái nhìn quanh. Xà đồng sắc hồng lại sáng ra mà nhìn lên ánh mặt ôn nhu tuấn tú của chàng thanh niên.
Mặt Nàng lại ửng đỏ như nhớ ra được điều gì, liền đưa tay xuống dưới chiếc váy ướt đẫm kia chạm nhè nhẹ như để kiểm tra cái gì đó. (Còn cái nịt gì nữa đâu mà sờ haizz)
Rồi lại đưa lên trước mặt nhìn, một đống dịch nhơm nhớp ba màu dính đầy tay.
Nàng lại cũng vì thế mà rơm rớm nước mắt, cắn môi mà khóc lóc trông rất đáng thương.
“Tộc trưởng ! Người đây là bắt nạt tiểu nữ...hức… hức.. ”
Thiên Kiệt hắn thấy thế cũng có chút ngượng ngượng mà đỏ mặt, rồi đưa ta phải gạt nước mắt của cô nàng trông có vẻ yếu đuối kia, lại hôn nhẹ lên đôi môi của Mạn Hồng.
“Thiên Kiệt ta nhất định sẽ chịu trách nhiệm, Nàng giờ là vợ của ta. Từ nay ta nhất định sẽ bảo vệ Nàng.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-long-truyen-thua/1689180/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.