Người đàn ông nằm ở sau lưng cô thở đều đều. Dù anh nằm nghiêng hay nằm thẳng thì một cánh tay vẫn kê dưới cổ Tô Mạt. Do sống độc thân đã lâu nên TôMạt không quen, cả đêm cô ngủ chập chờn, cũng không dám động đậy.
Trời tờ mờ sáng, mưa rơi lộp độp, nửa người Tô Mạt như tê liệt. Cô khôngchịu nổi đành trở mình, cơ thể thoải mái hẳn. Trước mắt cô là bờ ngựctrần của người đàn ông. Anh có thân hình cường tráng, cánh tay đầy sứcmạnh, vòng tay vô cùng ấm áp. Trên người anh tỏa ra mùi dầu tắm, mùirượu thoang thoảng và cả mùi đàn ông đủ để phụ nữ mê đắm. Cô luôn dễdàng cảm nhận được mùi hương này, thậm chí quen dần với nó, nhưng điềuđó cũng khiến cô phiền muộn.
Tô Mạt nhướng mắt, nhìn thấy cái cằm đàn ông hơi nhọn, dường như anh gầyđi một chút… Cô không có cách nào buông thả bản thân, lại cúi thấp đầu.
Cằm của anh chạm vào đỉnh đầu cô. Một lúc sau, bàn tay lớn vuốt ve bầu ngực mềm mại rồi xuống đến mông. Anh cất giọng khàn khàn: “Em lên trên đi!”
Tô Mạt bị Vương Cư An kéo ngồi lên người anh. Mặt cô ửng đỏ nhưng cô vẫn phối hợp cùng anh, động tác dè dặt và khó nhọc.
Vương Cư AN nhìn cô chằm chằm, hơi thở gấp gáp. Anh vốn định để cô chủ độngnhưng vì không thể kìm chế, cuối cùng lại đè cô xuống, nói nhỏ: “Ván đềtôi thì hơn!”
Hai người lại tiếp tục quấn quýt, giao hòa.
Trời đã sáng hẳn, không khí giá lạnh. Tô Mạt ngẫm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-chon-phu-hoa/3208120/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.