Chu Đinh sau khi bình ổn hô hấp, bắt đầu ngẫm nghĩ lời Tiêu Thần nói, ngẫm đến nỗi ngượng chín người. Cậu không biết tại sao nghe lời tỏ tình thẳng thắn của hắn cậu lại không có phản ứng gì khác, chỉ thấy ngại ngại lạ lùng. Bản thân cậu không phải chưa từng được nam nhân tỏ tình. Trước đây Mạc Chính Thuần chả tỏ tình với cậu cả chục lần rồi ấy chứ. Nhưng gã nói năng rất văn vẻ, lời lẽ bay bổng ngọt ngào đôi lần khiến cậu thấy hơi buồn cười. Giờ Tiêu Thần không vòng vo không thừa lời, trực tiếp ngắn gọn thậm chí có chút quá thẳng thắn, giống như một mũi tên dứt khoát xuyên qua trái tim cậu. Trong lòng cậu kỳ thực có chút ái mộ Tiêu Thần, hắn thật hoàn hảo không chút khuyết điểm, làm sao lại không ái mộ được chứ. Nhưng cậu không biết như vậy có được gọi là yêu hay không. Có điều được người mình ái mộ nói yêu mình cũng là một loại vui sướng khiến trái tim rộn rã đập thình thịch.
Cậu quay đi tránh ánh mắt mong chờ của Tiêu Thần, lúng túng muốn nói lại thôi. Theo lý, không muốn thì từ chối. Nhưng khổ nỗi cậu hiện tại không hẳn là không muốn, trong lòng cứ dây dưa không quyết được. Nếu cự tuyệt cậu có chút tiếc nuối, mà đồng ý thì... cũng quá tùy ý đi. Hai người đã quen nhau được bao lâu đâu. Thế nên cậu cứ bối rối mà xoắn mười đầu ngón tay vào nhau, không nói câu nào.
Tiêu Thần hình như hiểu được cậu khó xử, cũng thôi không quá ép cậu nữa. Dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-yeu-hay-la-han/3160312/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.