Một màn liếc mắt đưa tình của Tiêu Thần và Chu Đinh vừa vặn lọt vào mắt Dương Ngọc Uyển - biên kịch của bộ phim lần này - một hủ nữ chính hiệu. Cô ngồi ngay cạnh Chu Đinh, vì thế đưa khuỷu tay huých bên hông cậu, cười bí hiểm, nhỏ giọng hỏi:
- Này Dương Dương, cậu với Tiêu tổng có phải có gì mờ ám không? Tôi thấy hai người liếc qua liếc lại hoài, Tiêu tổng còn chịu phạt thay cậu. Nói tôi nghe xem.
Chu Đinh càng đỏ mặt hơn, lúc này hai bên má cậu có thể sánh ngang cà chua loại 1 rồi đấy.
- Làm gì có, chị đừng nói lung tung. Em với Tiêu Thần thì làm gì có chuyện gì chứ.
Dương Ngọc Uyển cô nhìn trúng thì làm gì có chuyện sai. Vốn dĩ cô thích Mạc Chính Phong với Lâm Dương thành một cặp, nhưng Chính Phong lại có Lương Vỹ rồi. Cô còn thương tâm cho Lâm Dương nữa cơ. Tuy nhiên, xem tình hình hiện tại thì có lẽ cô thương tâm vô ích rồi. Xem đi xem đi, nếu không có gì thì sao lại đỏ mặt chứ? Nhất định bị nói trúng tim đen nên mới thế.
Dương Ngọc Uyển liền đứng lên, đập đập tay xuống bàn thu hút sự chú ý của mọi người.
- Này này, mọi người nghe tôi nói, nghe tôi nói một chút!
Sau khi chắc chắn cả bàn tiệc đều đang nhìn về phía mình, cô mới hắng giọng:
- Mọi người có biết vì sao khi nãy Lâm Dương không trả lời được câu hỏi của Tiêu tổng không?
- Không biết. Vì sao thế? -
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-yeu-hay-la-han/3160310/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.