🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Khế Phương ngồi trong phòng mà cười đến mức không ngậm được miệng. Rõ ràng nếu cô không nhận lời Dư Vu Quân, không để hắn ta ghen tới mức đỏ mặt thì làm sao có chuyện hại người tháo gỡ được những hiểu lầm đã tích tụ từ lâu?

"Mình đúng thật là hồ đồ! Là sao có thể không nói thẳng chuyện đó với anh ấy? Nghĩ lại cũng thực sự là ngu ngốc."

Khế Phương với lấy chiếc điện thoại trong túi xách, lướt qua một đoạn tin nhắn với Dư Vu Quân:

"Anh đã về đến nhà hay chưa?"

Màn hình sáng lên tắp lự, tin hồi âm cũng truyền đến:

"Anh vẫn đang trên đường đi! Nhưng anh nhớ em quá đành phải quay lại dưới ký túc xá để ngắm em đang ngồi bên cửa sổ một lát."

Khế Phương vừa thấy đoạn tin nhắn thoại, liền ngó xuống bên dưới lầu. Dư Vu Quân quả thực vẫn đứng đó, tựa người vào mui xe ngước mặt nhìn về phía Khế Phương tươi cười. Trong ánh mắt chàng si tình, mỗi phút giây không thấy người mình yêu đều có thể tưởng tượng ra trăm cách vô tình cố ý chạm mặt.

Khế Phương thi lại tin nhắn thoại gửi cho Dư Vu Quân:

"Anh về đi! Kẻo có người thấy thì không hay đâu!"

"Vậy lúc chúng ta hôn nhau dưới này, em không sợ có người thấy à?"

"Đó là chuyện khác."

"Đúng vậy! Đó là chuyện của hai người, còn bây giờ anh đứng đây ngắm em là chuyện của mình anh. Đợi lát nữa anh thấy em thay đồ chuẩn bị đi ngủ sẽ rời đi."

Khế Phương đặt điện thoại xuống, đưa tay tạm biệt ra ngoài ô cửa

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-toi-bo-anh-roi/917910/chuong-57.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Là Tôi Bỏ Anh Rồi!
Chương 57: Lấy lòng người đẹp
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.