Trong không gian chật chội yên lặng đến bóp nghẹt người trên xe, Khế Phương không ngừng suy nghĩ mà loay hoay chẳng yên.
"Đuổi phó đạo diễn khỏi ngành như vậy có phải hơi quá đáng rồi không?"
Bạch Đăng Kỳ ngạc nhiên, chạy chậm xe một chút mới nhìn vào Khế Phương trong gương nghi hoặc:
"Không phải đấy là kết cục cô muốn sao?"
"Tôi chỉ định cho ông ta một bài học. Ý là để ông ta không cậy quyền làm những chuyện bừa bãi như vậy!"
"Biết làm sao được? Người đại diện Vạn Kim nói rồi, không thể để những con sâu như vậy làm bẩn mắt ông chủ."
Đúng! Tên đeo kính lịch thiệp đó đã nói như vậy. Nhưng...
"Giám đốc Vạn Kim có phải rất mạnh tay không vậy sếp?"
Bạch Đăng Kỳ ngẫm nghĩ một lát chẳng biết có phải nghĩ câu Khế Phương nói mà gật đầu lia lịa.
Đúng rồi. Chỉ có thể ông chủ độc ác tới mức nào mới có thể có nhân viên đại diện thần thép như thế. Vừa nghĩ tới nét mặt lạnh như băng của tên đeo kính mà Khế Phương không khỏi rùng mình.
"À đúng rồi! Ngày mai diễn viên nam chính và nữ phụ, cô gái mà cô bảo vệ hôm nay sẽ tới công ty bắt đầu đào tạo tập luyện cho quá trình quay. Đêm nay cô nghỉ ngơi thật tốt vào. Có gì ngày mai anh Cả sẽ hỗ trợ cùng."
Khế Phương chưa kịp gật đầu đồng ý đã bị một giọng điệu tone bằng chặn đứng:
"Không phải hỗ trợ. Là giao việc và hướng dẫn những điều cần làm."
"Đúng vậy!"
Ấn tượng của Khế Phương với anh Cả nói chung cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-toi-bo-anh-roi/917885/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.