🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Trần Vị Tuyết, ra phơi quần áo đi." Một lúc sau, anh trai tôi nói ở cửa phòng: "Anh mày đi nấu cơm đây."



Anh trai tôi gọi tôi ở bên ngoài, tôi cẩn thận mở cửa phòng khách, trước tiên thăm dò tình hình.



Tạ Lễ ngửa đầu dựa vào ghế sofa, dường như đang nhắm mắt nghỉ ngơi, chiếc cổ tạo thành những đường nét đẹp mắt.



Tôi điều chỉnh lại nhịp thở rồi bước ra, lấy quần áo từ máy giặt mang ra ban công. Đang phơi thì Tạ Lễ bước ra.



"Để anh giúp một tay." Anh ấy nói.



Tim tôi lại đập thình thịch.



"Không cần đâu anh, em phơi sắp xong rồi." Vừa nói, tôi vừa cúi người xuống lấy món đồ cuối cùng trong thùng.



Ơ... Cái này hình như, hình như là đồ lót của Tạ Lễ.



Tôi ngước mắt lên chạm phải ánh mắt của anh ấy, rồi lại nhanh chóng quay đi.



Sao lại đúng lúc này chứ, muốn khóc quá.



Sau đó, tôi giả vờ như không có chuyện gì xảy ra, nhanh như chớp phơi chiếc quần lót đó lên.



Không biết có phải tôi ảo giác không, hình như Tạ Lễ cũng hơi ngại, anh ấy đưa tay lên sờ mũi.



Thì ra không chỉ mình tôi biết xấu hổ, ngay cả Tạ Lễ, cũng có lúc ngại ngùng.



Rồi, tôi lại len lén nhìn đôi môi anh ấy.



Đôi môi người đàn ông mỏng mỏng, cong cong như hình cánh cung.



Đúng vậy, sau này còn phải hôn cả ngàn cả vạn lần nữa.



Bây giờ, hôn trước một cái, thì đã sao!



....................



Hôm nay, tôi ra

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-mon-qua-cua-toi/3741969/chuong-8.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Là Món Quà Của Tôi
Chương 8
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.