🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

- Em nhìn thấy toà nhà kia chứ?



Đông Dương lái xe đến một toà nhà to màu trắng nhìn rất trang trọng, người ngoài có thể nhận ra ngay nó là một cơ quan quan trọng của thành phố. Còn riêng tôi thì, làm sao có thể không biết được. Tôi thậm chí còn từng đến đó cùng với một hộp cơm trưa dành tặng cho một người.



- À, đó là toà án nhân dân cấp cao.



Là nơi vô cùng trang nghiêm, khiến ai cũng choáng ngợp khi tới, và có lẽ hầu hết các công dân không làm ngành luật đều chẳng hề muốn bước vào.



- Phải. Em muốn vào không? Có thể sẽ thấy bà em trong đó.



Hy vọng anh ấy đùa thôi, nhưng với giọng điệu đó thì có lẽ, nếu tôi gật đầu thì ảnh sẽ chở tôi vào thật.



- Bà em bận lắm... Mà khoan, sao anh biết bà em làm việc trong đó?



Tuy vậy, thật kỳ lạ. Rõ ràng, đây là thông tin rất ít ai biết mà. Bà nội tôi là một người phụ nữ thông minh, liêm khiết, điềm tĩnh, lạnh lùng cùng với gương mặt đẹp lão luôn luôn bình thản. Bà là hình mẫu lý tưởng cho mọi con cháu, ai cũng kính sợ bà cả. Bà tuyệt đối không phải kiểu người hay đi nói tứ phương rằng mình là một chánh án. Ngay cả trên mạng, việc bà ấy là vợ của ông nội tôi cũng được giữ bí mật kỹ vì không muốn người ta đồn rằng nhờ có ông mà bà mới leo lên được vị trí này. Nếu thật sự có những tin đồn đó, thì buồn cười thật. Bà nội

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-em-tu-huyen-hoac/3743902/chuong-18.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Là Em Tự Huyễn Hoặc
Chương 18: Đôi mắt
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.