🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tôi không rõ anh ấy sẽ đi đến đâu tiếp theo, và dường như bản thân tôi cũng không có ý định hỏi. Đông Dương vẫn mỉm cười với tôi thật chân thành, có lẽ anh ấy thật sự vui, hoặc ít nhất không thấy chán ghét tôi.



Thật ra tôi luôn cảm thấy có gì đó ở anh ấy, tuy nhiên kinh nghiệm quá ít để tôi có thể nhận ra. Anh ấy tốt, nhưng tôi luôn cảm thấy có gì đó, không phải ý tôi là anh ấy giả tạo đâu, chỉ là tôi cảm nhận được con người anh ấy không hoàn hảo và đơn thuần như vẻ bề ngoài. Hay là do tôi nhạy cảm quá nhỉ?



- Đi lên phía trước sẽ tới đại học Ngân Hàng đấy!



- Em có nghe về trường này rồi, nhưng không biết nó ở đây.



Quả nhiên những gì tôi biết về thành phố này quả thật rất ít ỏi, dù tôi ở đây từ khi còn bé rồi. Thế giới này có quá nhiều thứ, tôi lại cứ nhốt mình lại, từ chối hiểu về mọi thứ bên ngoài. Trông tôi thật thảm hại, có lẽ nếu vớ đại một đứa trẻ nào đó trên đường, tất cả đều sẽ hiểu biết nhiều hơn tôi.



- Phải rồi, em định học đại học nào?



Đây là một câu hỏi khá khó khăn đối với tôi, thực tế, tôi khá sợ hãi trong việc chọn lựa một điều gì đó hệ trọng, bởi vì những thứ nhỏ nhặt khác, chọn sai có thể chọn lại, nhưng nó thì không. Mặc dù nói thế, thật ra trong thâm tâm tôi đang nghĩ về một trường, bởi vì lời hứa với ba từ nhiều

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-em-tu-huyen-hoac/3726685/chuong-17.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Là Em Tự Huyễn Hoặc
Chương 17: Ngộ nhận
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.