Tôi đã sớm biết rằng không nên đặt hi vọng vào một người mà bản thân đã rõ ràng về cách phản ứng của người đó trước các loại tình huống khác nhau. Nhưng bởi vì tâm tính người đó tốt, bởi vì người đó đối xử với tôi thật lòng thật dạ, bởi vì người đó có được những thứ mà tôi vĩnh viễn cũng sẽ không có được, thế nên tôi vẫn tình nguyện bỏ qua hết khuyết điểm. Nhưng đã là khuyết điểm mà không nói ra, cũng không khắc phục, vậy thì chỉ có thể làm lòng người nguội lạnh mà thôi.
**
Hoàng Phong còn chưa hết bực khi bị Khánh chửi, nghe Huyền nói xong liền tức nghẹn. Mấy lời cô thốt ra gợi đòn kinh khủng, chẳng khác nào đang chế nhạo cậu là một thằng bạn thân không ra gì.
Quỳnh Thư có vẻ muốn bênh vực bạn cùng bàn, hoặc là do được mấy câu ban nãy của bạn cùng bàn tiếp thêm dũng khí, tiến lên trước một bước, dịu dàng khuyên nhủ:
- Huyền à, tớ biết ba năm qua cậu chưa mắc lỗi bao giờ, cũng chưa bao giờ phải xin xỏ thầy cô vì mấy lí do thế này. Nhưng mà bây giờ cậu không đi xin thầy thì không chỉ cậu bị hạ hạnh kiểm tháng, mà lớp cũng bị trừ điểm nữa. Chỉ hạ mình xin một lần thôi, không sao đâu.
Huyền ngẩng đẩu nhìn khuôn mặt xinh đẹp chân thành của Thư, trong lòng âm thầm thở dài, buông xuống tâm trạng thất vọng rồi thuận theo người mình ngưỡng mộ, mỉm cười nói:
- Thư đừng lo, chỉ là hạnh kiểm khá tháng thôi mà. Lớp bị trừ 45 điểm thì cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-em-niu-lay-tay-toi/277177/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.