Tiêu Sở Uy vẫn theo đồng giờ sinh học hằng ngày mà dậy lúc hơn 6 giờ, nhưng anh lại không thấy Thiên Manh đâu, hiện tại việc ở trường của cô cũng đã hết, tối hôm qua cả hai mệt mỏi như vậy đáng lý cô phải ngủ thêm, hoặc nếu dậy sớm sẽ vẫn nằm lại bên cạnh chờ anh thức dậy mới đúng.
Nghĩ đến đây anh mặc lại quần áo rồi đi vào nhà tắm, phòng quần áo, mọi nơi, nhưng đều không thấy cô.
Anh đi xuống nhà, thấy dì Thanh đang nấu ăn ở bếp anh liền cất giọng hỏi:
“Thiên Manh đi ra ngoài rồi sao?”
Nhưng câu trả lời là:
“Tôi tưởng cô ấy còn ngủ trên lầu, tôi đến đây lúc năm giờ, chưa thấy cô ấy ra khỏi đây”
Tiêu Sở Uy gật đầu rồi đi lên phòng lấy điện thoại gọi cho Thiên Manh, nhưng kết quả lại
[Không Liên Lạc Được].
Anh gọi ngay cho tiểu Phương, lúc này được báo lại là Thiên Manh đã bảo cậu đưa cô đến Hạ Uyển lúc khuya.
Anh nhau mày lại, tự hỏi: “Rachel gặp chuyện gì sao?”
Nhưng sao đó lập tức bác bỏ, nếu có chuyện gì Thiên Manh đã gọi anh đi cùng, không tự mình đi như vậy.
Anh nhớ đến biểu hiện gần đây của Thiên Manh, và cả tối qua....
Tự dưng anh có linh cảm xấu.
Anh lấy chiếc áo khoác trong phòng, cầm điện thoại vừa đi vừa gọi liên tục cho Thiên Manh, nhưng vẫn như vậy đều không gọi được, anh lướt qua trong sự ngỡ ngàng của dì Thành, bà định hỏi Tiêu Sở Uy có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-em-lac-duong-ma-den-ben-anh/3740313/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.