Chiếc xe dừng tại cổng Hạ Uyển, Thiên Manh bước xuống xe, đứng một lúc đã thấy Rachel kéo hành lý của cô đi đến. Rachel thấy Thiên Manh thì đi đến ôm cô, rồi họ cùng nhau ra sân bay.
Rachel lưu luyến nắm lấy tay Thiên Manh cố gắng thuyết phục thêm:
"Thiên Manh, bây giờ cậu thay đổi quyết định vẫn kịp.
Thiên Manh tỏ vẻ bình thản nhìn Rachel, nở nụ cười yếu ớt rồi với tay ôm lấy Rachel, sau cùng là cô dành những lời hết sức chân thành mà nói với bạn:
"Từ giờ hãy sống thật tốt, cảm ơn cậu đã nghĩ cho tớ nhiều năm như vậy, một mình chịu đựng nỗi đau mà còn phải an ủi tớ, Rachel, từ giờ đừng lo cho tớ nữa, cũng đừng nghĩ ngợi nhiều, hãy trân trọng người bên cạnh cậu,
Khải Bình tuy là hoa hoa công tử, nhưng tớ thấy được sự quan tâm của anh ta dành cho cậu."
Rachel đang buồn lòng vì sắp xa Thiên Manh nhưng khi vừa nghe nhắc đến Khải Bình cô đã nổi cơn thịnh nộ:
"Anh ta? hư, Anh ta dám coi thường cậu, dám lớn tiếng nói những lời đó với cậu mà cậu còn nói giúp cho anh ta, tớ mà gặp anh ta ở đâu sẽ đấm anh ta ở đó."
Thiên Manh nhếch môi cười nhẹ cùng đôi mắt âu yếm nhìn bạn, suy cho cùng cô vẫn rất may mắn vì luôn có một người bạn như Rachel.
"Chẳng phải cậu cũng đã đòi lại công bằng cho tớ rồi sao?"
Thiên Manh nói đến đây khiến Rachel có chút lắng đọng, đúng là cô tát Khải Bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-em-lac-duong-ma-den-ben-anh/3739437/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.