Thiên Manh đã sang học kỳ mới bây giờ Hàng Châu đang vào đông, cô buồn bã nói:
" Thì ra mình được sinh ra vào thời tiết lạnh lẽo thế này.”
Không biết bao lâu rồi, Thiên Manh không nghĩ đến ngày sinh của bản thân, khi không có người nhắc, cô dường như còn để nó lẳng lặng trôi qua như chưa từng tồn tại.
Người ta hay nói con gái sinh ra vào mùa đông cuộc sống sẽ no đủ, số thanh cao, thường trầm tính rất quyết đoán đặc biệt là thiên về mái ấm gia đình. Tất cả hầu như đều đúng với Thiên Manh, đặc biệt là tình yêu gia đình, thứ mà cô luôn khao khát…
Thiên Manh biết rõ Dục Minh thật lòng với cô, chính vì quá rõ nên cô mới cố gắng cùng anh đi xa đến vậy, chỉ là dù cố gắng đến mấy cô và Dục Minh cứ như hai đường thẳng song song không có điểm giao nhau, nếu nói Trúc Đằng chính là chất xúc tác để dẫn đến quyết định của Thiên Manh cũng đúng, nhưng chính xác hơn thì cô đã sớm có lựa chọn, vì mãi lưỡng lự mới thành ra bẽ bàng thế này thôi…
Suy nghĩ của Thiên Manh bỗng vụt tắt khi cô nhận tin nhắn từ từ Tú Hoan.
“ Tuần này là sinh nhật cậu, tớ có quà cho cậu, cậu cho tớ địa chỉ ở Hàng Châu, nhanh nhé.”
Thiên Manh gọi điện thoại lại , bên kia đầu dây Tú Hoan bắt ngay rất nhanh:
“hallo"- Tú Hoan tinh nghịch trả lời Thiên Manh.
“Cậu ở Úc được mấy năm, cưới được một anh chàng Úc đẹp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-em-lac-duong-ma-den-ben-anh/3727273/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.