Bụng qua hai tháng theo lý không nên to lên mới phải.
Nhưng tình huống mang thai của Khúc Cửu Nhất vốn đã không bình thường.
Trời mới biết ăn xong thứ đan dược kỳ quái kia sẽ nảy sinh ra biến hóa gì? Bụng hai tháng to lên cũng chẳng lạ, uống nước sông Tử Mẫu xong ngắn ngủn mấy ngày cũng mang thai bụng to đùng rồi, hai tháng cũng đủ để đẻ ra một hài tử ngắt cuống rốn được rồi.
Sợ cái gì chứ.
Bây giờ, Khúc Cửu Nhất rõ ràng đang rơi vào cái vòng suy nghĩ luẩn quẩn này.
Ban đầu, phát hiện bụng mình to hơn chút, mềm hơn chút, ngay sau đó, Khúc Cửu Nhất bắt đầu buồn nôn.
Đúng vậy, nôn mửa.
Đối mặt với một nồi gà hầm nấm thơm phưng phức, Khúc Cửu Nhất vốn nên ra tay xử lý nó rồi. Nhưng lúc ngửi được mùi này, Khúc Cửu Nhất lại thấy họng ợ lên vị chua rồi buồn nôn.
Tạ Tụ vội vàng đưa cho Khúc Cửu Nhất một ly trà ấm để súc miệng.
"Cửu Nhất, em ổn không?" Tạ Tụ cũng có hơi luống cuống tay chân, hắn vốn nắm chắc chín phần rằng Khúc Cửu Nhất không hề mang thai nhưng bây giờ, hắn lại không thể xác định được. Đều nói bác sĩ khám được cho người nhưng không khám được cho mình nhưng bây giờ đặt trên người Khúc Cửu Nhất, Tạ Tụ cảm thấy thứ y thuật được coi như niềm tự hào của hắn cũng thành vô dụng.
Dẫu y thuật hắn có cao siêu cũng chẳng thể giảm thiểu vấn đề không muốn ăn, nôn mửa của người mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-chuong-mon-cua-mon-phai-toan-my-nhan/2559720/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.