Dịch Dương đã từng thử hết mọi cách để làm lành với Bảo Châu. Những trò ngốc nghếch, những hành động vụng về như cố tình làm rơi bút rồi đụng đầu vào bàn chỉ để thu hút sự chú ý của cô, hay những chiếc bánh kẹp được lén lút bỏ vào ngăn bàn, tất cả đều không thể khiến cô cảm động như hắn mong đợi. Bảo Châu vẫn chỉ nhìn hắn với ánh mắt lạnh lùng, không hề bị lay chuyển.
Nhưng rồi, mọi thứ đã khác.
Ngày hôm đó, Bảo Châu có lớp học nâng cao để chuẩn bị cho kỳ thi vào đội tuyển của trường. Bố cô bận công việc nên không thể đến đón cô như mọi khi. Không muốn làm phiền, cô quyết định sẽ đi bộ về nhà vì trường cũng khá gần. Nhưng trời tối dần, và cô lại chọn con đường vắng vẻ, ít người qua lại. Đây là một quyết định không mấy sáng suốt.
Đột nhiên, cô cảm thấy có ai đó đang đi theo mình. Cảm giác lạnh gáy khiến cô hoang mang, và khi quay lại, một người đàn ông lạ mặt đang tiến lại gần. Lúc đầu, Bảo Châu cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng khi tên này đột ngột lao đến và nắm lấy tay cô, sự sợ hãi chiếm lấy cô. Cô cố gắng giãy giụa, muốn hét lên, nhưng cổ họng như bị nghẹn lại, không thể phát ra âm thanh.
Ngay khi cô cảm thấy mình không thể thoát được, thì bất ngờ có một bóng dáng xuất hiện. Cảm giác nặng nề trên bả vai khiến cô sững sờ, khi nhận ra đó là chiếc áo khoác của Dịch Dương.
"Châu Châu!" Hắn hét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-ca-thanh-xuan-cua-mo-tong/3739500/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.