Lữ Thiên Luân trở về phòng tổng thống thì Doãn Khả Vy vẫn còn đang ngủ say, chưa có dấu hiệu tỉnh lại.
Hắn nhanh chóng lột bỏ quần áo sau đó trèo lên giường ôm cô vào lòng tựa như chính mình chưa từng rời đi.
Nhìn sắc mặt hồng nhuận của người trong lòng, khoé môi hắn cong lên nở nụ cười thoả mãn, thầm nghĩ nếu như ngày nào cũng được cùng cô ngủ trên một chiếc giường, thức dậy liền có thể nhìn thấy đối phương đầu tiên thì vui biết mấy. Nhưng là ngày đó e rằng còn lâu lắm, cho nên những ngày hiếm hoi như thế này, hắn phải tận hưởng cho đủ mới được.
Tầm một tiếng sau, Doãn Khả Vy khẽ ngọ nguậy thân mình, sau đó nhập nhèm mở mắt.
Cảm giác ấm áp lại chật chội khiến cô khẽ nhíu mày. Đến khi đôi mắt hạnh mở ra nhìn thấy cơ ngực trần trụi của người nào đó, cô bất giác hốt hoảng muốn tránh xa nhưng lại bị cánh tay cứng như thép giam lại.
"Vy Vy, là anh!"
Giọng nói quen thuộc của Lữ Thiên Luân vang lên trên đỉnh đầu, Doãn Khả Vy lúc này mới thấy nhẹ nhõm, sự phòng bị cũng không cánh mà bay. Cô chậm rãi ngẩng đầu lên nhìn gương mặt anh tuấn của hắn, ngập ngừng hỏi: "A Luân... chúng ta...?"
Hắn cất giọng dịu dàng: "Làm sao vậy? Không nhớ những gì xảy ra đêm qua?"
Cô nghi hoặc nhìn hắn, xong lại cúi xuống nhìn chính mình mới phát hiện bản thân không mảnh vải che thân. Cảm nhận thêm một chút nữa, cô cũng phát hiện người đàn ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-ai-cua-ai-khac-biet-sao/2778342/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.