Thứ hai trở lại trường, hai nhân vật lẽ ra không thể ở chung một chỗ lại bất thình lình tay trong tay đi vào lớp, lại yêu cầu đổi chỗ ngồi khiến cho cả lớp không khỏi ôm một bụng nghi hoặc.
Lữ Thiên Luân chỉ hơi nhướn mày, giống như hắn đã sớm biết được sẽ có sự tình này phát sinh còn Doãn Khả Vy thì trợn tròn mắt kinh ngạc hỏi hai đương sự ngồi bàn trên.
Cô chỉ tay về phía La Trọng Huy, lên tiếng hỏi người ngồi trước mặt mình: "Trình Như Ngọc, khai mau! Cậu và cậu ta là thế nào?"
Trình Như Ngọc liếc mắt nhìn người đang ngồi kế bên, xấu hổ trả lời: "Ai nha, thì như cậu thấy, còn cần tớ phải nói sao?"
Cô cười lém lỉnh: "Xem ra tối hôm nọ tớ bỏ lỡ chuyện hay ho rồi a!"
Quyết không chịu thua, cô nàng đưa ngón tay nhấc cằm Doãn Khả Vy, cười như không cười nói: "Ai kia cũng thế thôi!"
Lần này, cô thật sự á khẩu không tìm được lời phản bác. Chuyện tế nhị thế này có điên mới mang ra bàn trong lớp học, lại thêm có hai ôn thần đang nhìn chằm chằm, cho dù gan có to thế nào, mặt có dày đến đâu cũng không dám hó hé nửa lời. Thế là hai cô nàng đưa mắt nhìn nhau, ngầm hiểu ý, đồng thời im lặng không dám nói thêm câu nào.
Nhìn nhau một hồi, Trình Như Ngọc mới nhớ đến việc quan trọng mà tối hôm nọ còn chưa giải quyết, lại bắt đầu oang oang cái mồm: "Đúng rồi, Hội trưởng, Vy Vy thắng cược rồi, vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-ai-cua-ai-khac-biet-sao/2778340/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.