Một câu chuyện được kể lại như một cuốn nhật ký của một người nào đó giữa cuộc sống vội vã này. Một chàng trai đã trưởng thành, đã già dặn hơn trong công việc, cách ứng xử và rất nhiều thứ khác nữa. Anh sinh ra tại một vùng quê nơi đây có biển xanh với những ngọn đồi cát trải dài đường biển bên trong những ngọn đồi là cánh rừng thiên nhiên xanh ngắt với những con sông nhỏ mà anh được biết, chỉ vào mùa mưa thì những con sóng này mới xuất hiện thôi.
Có lẽ như bao bạn trẻ khác trong xóm đến tuổi thì phải đi học, còn anh ngay từ bé đã bị suy dinh dưỡng nên nhìn rất nhỏ con, hôm đó ngày đầu tiên bố anh dẫn anh đến trường để xin cho anh học. Xin giới thiệu một chút về ngôi trường, nó nằm cách nhà anh 400m, ngôi trường được xây dựng theo hình chữ U, giữa sân trường là cây cột cờ, trường mà anh học tên là Nguyễn Thị Đinh.
Mộ hồi kí ức chậm rãi ùa về làm người đàn ông sửng sốt. Nhưng rồi anh cũng hiểu mọi thứ thay đổi là điều hiển nhiên. Có lẽ kí ức vẫn chỉ là kí ức, chỉ là ở khoảng thời gian diễn ra những sự kiện đó nó lại đẹp đẽ đến lạ thường, để khi nhìn lại bản thân bất cứ ai cũng mỉm cười hài lòng rồi bước tiếp.