P/s: Hôm nay trời mưa sao lại thấy trống vắng giữa phố phường Sài Gòn thế này nhỉ, tôi cứ hát bài hát: Mưa của ngày Xưa trong quán Cafe Cội trên đường Bác Ái quận Thủ Đức, một nơi yên tĩnh đủ để tôi nhìn về quá khứ của mình, cơn mưa như giọt nước mắt em rơi vậy? Đã bao lần lại nhớ? Lại nhủ lòng mình là quên em nó đi? Thời gian là quá khứ mà vậy sao không quên được người con gái đã vì tôi mà khóc nhỉ? Đối với nhiều người lại không thích mưa nhưng với tôi mưa là nỗi đau không thể nói lên được, một chút lạnh trong tâm hồn tôi.
Mưa đã cho anh được gặp anh
Đã cho anh biết yêu thương
Biết nhớ mong nụ cười ấy.
Và mưa đã cho ta được gần hơn
Dù đôi khi có giận hờn
Vẫn ấm êm trong vòng tay.
Rồi mưa cũng phút chốc mang em xa nhẹ nhàng
Như một con gió để mãi mãi anh ngẩn ngơ
Hạt mưa này như nỗi đau trong lòng
Và như bao lời anh hứa
Và những tiếng yêu ngày xưa.
Vẫn ngỡ như là giấc mơ phai màu
Vì đã bao lâu không nhớ lại
Mà bỗng hôm nay nước mắt anh lại rơi
Dù mưa đã ngừng rơi.
Chẳng lẽ lâu nay khuất sâu trong lòng
Hình bóng anh tìm không xóa được
Đến bao giờ trời thôi mưa giữa lòng anh?
Lùi về quá khứ để tiếp tục con chuyện của mình thôi nhỉ.
Ngày hôm đó, tôi rất sợ và rung nữa không biết ba Phương có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-uc-tinh-yeu-tu-trai-tim-cua-cac-ban-gai/2895001/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.