Sài Gòn, ngày 23 tháng 8 năm 2018
Mỗi một câu chuyện, đều có riêng một ý nghĩ và tôi cũng vậy. Chỉ cần nhìn lại thôi là con người tôi lại có một niềm cảm xúc cho bản thân mình, tôi tự hỏi sao tôi phải làm như vậy? Câu trả lời chắc chỉ có riêng tôi biết, bạn có biết khi cô đơn bạn sẽ làm gì không, còn tôi thì đạp chiếc xe đạp vòng quanh bãi biển, ngắm mặt trời lặn, nghe được tiếng chim hót, nhận được cái lạnh của màn đêm xuống. Tự hỏi bản thân mình là sao cuộc đời mình lại có nhiều câu chuyện vậy? Còn bạn đã bao giờ hỏi bản thân mình chưa?
Lùi thời gian lại với tuổi thơ.
Thời học tiểu học là quãng thời gian mà tôi sẽ không bao giờ quên được, ở nơi đây có rất nhiều kỷ niệm đẹp của tuổi thơ và những câu chuyện cho đến bây giờ mới nghe được câu trả lời của họ. Chẳng có niềm đau, hay nỗi buồn nào cả mà chính ngôi trường tiểu học Nguyễn Thị Định đã làm lên nhóm bạn gồm 8 người trong đó có 4 nam và 4 bạn nữ. Câu chuyện rất là thú vị cho mỗi một người con trai cũng như bốn cô gái. Năm đó tôi học lớp 5A4 do cô Cần chủ nhiệm, một trong những thầy cô mà tôi quý mến nhất, cô rất trẻ và vui tính, hòa đồng với chúng tôi nhất là học môn tiếng việt. Khi đó hai cô trò luôn đóng vai của các nhân vật trong chuyện, lúc đó tôi được đóng vai một kẻ say rượu và mê gái còn cô đóng vai một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-uc-tinh-yeu-tu-trai-tim-cua-cac-ban-gai/2895012/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.