Tôi đắn đo rất lâu vẫn không đưa ra được quyết định,quay sang nhìn Bạch Lâm lần nữa, rồi lại nhìn chú cảnh sát nghiêm nghị trướcmặt. Dán mắt vào số điện thoại đó, ngón cái đã đặt vào nút gọi, nhưng mãi cũngkhông hạ được quyết tâm.
Lúc trước khi học lý luận quân sự, giáo viên nói trên quả địa cầu này có rấtnhiều quốc gia và chính quyền quái lạ, họ thích mang những nước mạnh lân cậnxem thành kẻ địch giả tưởng của mình trong suốt quá trình phát triển. Vậy bắtđầu từ cuối học kỳ trước, tôi đã xem Mộ Thừa Hòa là kẻ địch, có điều kẻ địchnày không chỉ đơn thuần là do tôi tự mình tưởng tượng ra, trên thật tế những gìhắn làm cũng là đang nổ lực hướng đến kết luận này.
Nhưng, ngoài hắn ra, tôi còn có thể tìm ai đây?
Tụi anh họ chị họ của tôi, bảo họ giả làm giáo sư đại học là không thể nào, lỡnhư bị mẹ tôi biết được, nói không chừng sẽ lột da tôi mất. Nhóm bạn bè trênmạng của Triệu Hiểu Đường thì càng khỏi trông mong, người sau quái lạ hơn ngườitrước, anh kia đáng sợ hơn anh kìa, nhờ họ nhập vai, bị vạch trần không nói,quan trọng hơn nữa là làm ô nhục hình tượng của giáo viên trường chúng tôi.
Tôi xoa xoa vầng trán.
Nhỡ như Mộ Thừa Hòa không thèm đoái hoài tôi thì sao? Hắn báo cáo lên trườngthì biết làm thế nào?
Còn chưa suy nghĩ xong, chú cảnh sát lại hỏi: “Tìm được số chưa?”
Tôi cười khờ: “Cháu đang cố nhớ ạ.”
Cuối cùng, không còn cách nào khác, tôi cắn răng, nhắm mắt, đánh liều gọi choMộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-uc-doc-quyen/50666/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.