Buổi tối trong nhà khá yên tĩnh, trời bên ngoài hơi lạnh, Trì Tuyết vừa tắm xong ra ngoài, hơi lạnh phả đến khiến cô nổi da gà hết cả. Kỷ Nhiên vừa thấy đã vẫy cô lại gần, Trì Tuyết đi chân trần sang, vừa đến trước mặt anh đã thấy Kỷ Nhiên ôm cô vào lòng. Trì Tuyết định giãy ra, nhưng anh quá ấm áp, đối lập hẳn với không khí buổi đêm, vậy là Trì Tuyết ngoan ngoãn ngồi yên một chỗ, để anh lau tóc mình. 
Kỷ Nhiên lau tóc cho cô rất nhẹ nhàng, khiến cô muốn ngủ luôn dưới mười ngón tay của anh, nơi nào đấy lặng lẽ lấp đầy, cả người ấm sực. Chỉ là một cuộc điện thoại đánh tan không khí ấm áp ấy. 
Kỷ Nhiên vừa lướt sang tên, đã buông khăn ra. Sờ tóc Trì Tuyết không còn ẩm nữa, anh mới cầm lấy điện thoại. Trì Tuyết tò mò nhìn sang, chỉ thấy Kỷ Nhiên khẽ xoa đầu cô. Trì Tuyết bĩu môi không nói gì, chỉ là giọng nói đầu kia quá vang, cô không áp tai vẫn nghe rõ ràng. 
"Nhiên, cậu có nhà không? Đến vũ trường của anh đi". 
Kỷ Nhiên hơi nhướn mày, rồi cũng trả lời. 
“không có." 
Hải Đăng nghe thấy Kỷ Nhiên đáp lại, cười đầy khả ố. 
"Chứ không phải ôm cô vợ nhỏ của cậu nên không muốn đến à?" 
Cô vợ nhỏ nào đó nghe đến đây, mặt mũi hồng đến cả mang tai. Kỷ Nhiên lướt sang thấy Trì Tuyết cúi đầu, dáng vẻ đáng yêu. Chỉ muốn đến gần hôn cô, nhưng ngại Hải Đăng nên vẫn kiên nhẫn nói chuyện tiếp. 
“Biết rồi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-thieu-phu-nhan-cho-ngai-vao-danh-sach-den-roi/2703175/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.