Kỷ Nhiên mới nhá nhem đã tỉnh giấc, gọi điện cho Thanh Hào cả buổi, thì Trì Tuyết mới lờ mờ tỉnh dậy. Gần đây cô ngủ khá sâu, không giống như lúc trước cứ đặt lưng là ngủ say sưa không biết trời trăng mây gió gì, nhưng nếu ai động đậy sẽ choàng tỉnh ngay. Trì Tuyết nghe giọng Kỷ Nhiên loáng thoáng.
"Cậu cứ giao cho phòng nhân sự tuyển, yêu cầu như trước đến giờ. Nam nữ đều được".
Trong giọng nói của anh, sáng sớm tinh mơ nghe khá trầm, lại còn cố nói nhỏ, nên Trì Tuyết nghe một đỗi lại muốn ngủ thiếp đi. Kỷ Nhiên nhìn thoáng sang thấy cô mở mắt rồi lại ngủ, khẽ vỗ vỗ cô ra hiệu ngủ tiếp đi. Trì Tuyết lại yên tâm ngủ đến gần trưa. Trong lúc đang ngủ, dường như có ai hôn cô còn nói với cô anh đi làm trước. Trì Tuyết trở mình, kéo chăn tiếp tục ngủ. Kỷ Nhiên không gọi cô nữa, lẳng lặng ra ngoài khép cửa phòng.
Tập đoàn gần đây khá yên tĩnh, thì sáng nay lại có khách viếng thăm. Nhân viên trong công ty ban đầu còn không biết ai đến, vừa ra ngoài đón tiếp đã thấy một người đàn ông dắt theo một người phụ nữ đi vào. Khách đến Eudora sang trọng lịch lãm thế nào, họ đều gặp cả rồi, chỉ là hôm nay nhìn thấy cặp vợ chồng này, ánh mắt không tự chủ nhìn sang.
Người đàn ông khá giống sếp, dù ông đã đứng tuổi nhưng phong thái đĩnh đạc thong dong, bên cạnh ông là một phụ nữ. Thời gian dường như không để lại dấu ấn của mình lên bà,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-thieu-phu-nhan-cho-ngai-vao-danh-sach-den-roi/2703095/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.