Nào ngờ đợi đến cuối cùng lại là một đoàn quan viên từ triều đình phái đến, mang theo một đội binh lính áp giải.
Binh sĩ bao vây khắp Liễu phủ, canh gác nghiêm ngặt, không cho ai ra vào.
Viên quan cầm đầu tươi cười giả lả, mà lời lẽ lại mang mùi sát khí:
“Liễu phu nhân không cần hoảng hốt, tại hạ chỉ có vài lời muốn đơn độc thưa chuyện cùng phu nhân.”
Mẹ chồng ta đưa ông ta vào chính sảnh, dặn ta đứng bên ngoài đợi.
Ta nắm c.h.ặ.t t.a.y bà:
“Mẫu thân, để con đi cùng người.”
Bà vỗ nhẹ mu bàn tay ta:
“Cũng được.”
Thì ra tiểu thúc sắp được thăng chức, lại đột nhiên bị người ta dâng sớ tố cáo tham ô.
Bệ hạ hạ chỉ điều tra kỹ càng. Hiện tại cả nhà tiểu thúc và chúng ta đều bị khống chế. Dù ta chẳng hiểu gì về quan trường, cũng có thể ngửi ra mùi âm mưu trong chuyện này.
Viên quan kia ngữ khí mềm mỏng, từng bước dụ dỗ:
“Chuyện của Liễu Tuấn Ngôn có thể lớn cũng có thể nhỏ. Nói theo hướng nghiêm ngặt thì các người đều là người nhà họ Liễu, tài sản tất nhiên phải cùng bị niêm phong.
“Nhưng phu quân bà đã qua đời, lại chẳng sống cùng với nhà họ Liễu ở châu phủ, chuyện này hoàn toàn có thể không liên lụy đến quý phủ. Chỉ cần phu nhân ký tên vào tờ giấy này…”
Ta liếc qua, thì ra là một bản tấu sớ cáo buộc tiểu thúc tham ô.
Nếu người thân cận như mẹ chồng ta ký tên xác nhận, chỉ sợ tội danh sẽ lập tức bị định xuống, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-su-ngoc-nuong/4794840/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.