Nhà quyền quý luôn coi trọng thể diện, lời này hắn nói ra đã là cực kỳ nặng nề.
Sắc mặt phu thê Lý viên ngoại lập tức biến đổi.
Đặc biệt là Lý viên ngoại, trán ông ta đã rịn mồ hôi lấm tấm.
Ông quay phắt người lại, giáng một cái tát thẳng lên mặt Lý phu nhân:
“Tiện phụ! Việc gì đến lượt ngươi lên tiếng dạy bảo biểu thúc? Nội tử không biết điều, mong biểu thúc đừng chấp nhặt.”
Liễu Văn Bá chẳng thèm đáp, chỉ nâng cổ tay ta lên, đẩy nhẹ về phía trước, lạnh giọng nói:
“Ngọc Nương là vị hôn thê của ta, phụ thân nàng là nhạc phụ ta. Hành động hôm nay của các người thật quá đáng. Mau quỳ xuống trước biểu thẩm tương lai, hành lễ nhận lỗi đi.”
Sắc mặt phu thê Lý viên ngoại lúc đỏ lúc trắng, hết trắng lại đỏ.
Dù trong lòng trăm ngàn lần không cam tâm, nhưng nhà họ Liễu quyền thế lớn, Liễu Văn Bá lại là trưởng bối, họ nào dám cãi lời.
Lý viên ngoại vứt luôn cây gậy, để tiểu đồng đỡ lấy, run rẩy quỳ xuống trước mặt ta.
Lý phu nhân dù tức tối đến nghiến răng, cũng đành cúi đầu quỳ theo.
Hai người cùng dập đầu, hành đại lễ với ta:
“Cháu trai, cháu dâu xin ra mắt biểu thẩm. Hôm nay mạo phạm, xin biểu thẩm lượng thứ.”
Ta lau khô nước mắt, từ trong n.g.ự.c áo lấy ra hai đồng tiền đồng, nhét vào tay mỗi người một cái, mỉm cười:
“Đây là lễ gặp mặt, cầm cho chắc nhé.”
Hai người kia tức đến mức khóe miệng giật giật liên hồi, nhưng vì nể mặt Liễu Văn Bá,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-su-ngoc-nuong/4794833/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.