Cửa lớn khép lại, chặn đứng mọi tiếng gọi réo phía sau.
Tới lúc này, ta vẫn ngỡ như đang giữa cơn mộng.
Liễu phu nhân nắm tay ta, nhẹ nhàng nói:
“Con ngoan, con và Văn Bá thật là có duyên. Ta từng mời đại sư ở chùa Thanh Sơn xem qua—người nói vì con thuở bé lớn lên nơi núi rừng, chẳng vướng bụi trần, nên càng không bị mệnh cách con ta khắc chế. Chỉ tiếc phụ thân con lại từ chối, khiến Văn Bá buồn phiền suốt một thời gian.”
Liễu Văn Bá vốn vừa nghiêm mặt, giờ lại đỏ hồng đến tận mang tai:
“Mẫu thân lại nói bậy nữa rồi…”
Liễu phu nhân liếc mắt:
“Ta không nói, chẳng lẽ con tự mình dám nói à? Đọc bao nhiêu sách, trong đó không dạy con cách thổ lộ với người trong lòng sao?”
Liễu Văn Bá bị bà nói đến mức mặt đỏ như máu, chẳng dám hó hé gì.
🍒Chào mừng các bác đến với những bộ truyện hay của nhà Diệp Gia Gia ạ 🥰
🍒Nếu được, các bác cho Gia xin vài dòng review truyện khi đọc xong nhé, nhận xét của các bác là động lực để Gia cố gắng hơn, chau chuốt hơn trong lúc edit truyện ạ😍
🍒Follow page Diệp Gia Gia trên Facebook để theo dõi thông tin cập nhật truyện mới nhé ạ💋
🍒CẢM ƠN CÁC BÁC RẤT NHIỀU VÌ ĐÃ LUÔN YÊU THƯƠNG VÀ ỦNG HỘ GIA Ạ 🫶🏻
Liễu phu nhân bất đắc dĩ thở dài, chỉ tay về phía đình nghỉ mát trước mặt:
“Ta đã sai người chuẩn bị trà và điểm tâm. Hai đứa còn trẻ, tự đi mà nói chuyện cho rõ lòng nhau đi. Còn ta thì sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-su-ngoc-nuong/4794834/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.