Vài ngày sau đó, phòng bệnh của Hoài Chiêu náo nhiệt hơn hẳn. 
Đầu tiên là người của sở cảnh sát tới để ghi chép lại lời khai từ cô và Ngọc Nghi. 
Kế đó là vợ chồng bà Chi và mẹ cô vào thăm. Bà Lam dường như rất bận rộn, bà cứ đi đi về về trong chốc lát, thậm chí còn chẳng có đủ thời gian ngồi lại trò chuyện cùng cô. 
Các bạn trong lớp cả mới lẫn cũ cũng đến, nhưng vì sợ sẽ gây ồn ào đến Hoài Chiêu nên chỉ để lại ít đồ dùng và thăm hỏi một chút rồi rời đi ngay. Thời gian này Ngọc Nghi vẫn vào lớp rất đầy đủ, tan học thì lại chạy ù tới bệnh viện, bài tập gì đó cũng đều đem vào đây để làm. 
Thu Nguyệt cũng vào thăm. Cô ấy cảm thấy rất có lỗi vì đã khiến Hoài Chiêu bị cuốn vào đám người đó, hơn nữa còn muốn thay cô giáo huấn bọn họ một trận. Hoài Chiêu và cả Ngọc Nghi phải khuyên mãi mới làm nguội bớt cơn phẫn nộ của cô ấy. 
Sau khi tiễn vị khách cuối cùng trong ngày là Thu Nguyệt rời đi, trời cũng đã chạng vạng tối. 
Ngọc Nghi múc ra một bát canh gà mà bà Lam đem đến, nhưng người kia lại lắc đầu nguầy nguậy, bảo rằng ăn không vào. Thế là Ngọc Nghi lại phải dùng chiêu cũ, nhờ vậy mà suốt gần một tuần nằm viện, Hoài Chiêu cũng không bị sụt cân quá mức. 
"Thu Nguyệt gì đó là người mà cậu giúp trắng án thành công à?" Khi nãy đứng trong nhà vệ sinh nghe lén hai 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-si-mat-troi/2961797/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.