Lý Linh dù sao cũng là bậc lão luyện, ông tiến lên lấy máy bộ đàm, hắng giọng: “AC377, đây là phòng chỉ huy, tôi là Lý Linh, bây giờ tôi chỉ huy, các cậu nghe khẩu lệnh, trước sau đều làm theo chỉ dẫn, nhìn xem bộ phận hạ cánh có được kéo xuống chưa, loại bỏ lỗi đèn tín hiệu.”
Thích Thiếu Thương: “Độ cao bao nhiêu?”
Lý Linh: “Cách mức thấp 60m.”
Thích Thiếu Thương: “Tôi đang cách mức thấp 30m, đang bay đến đường băng phía Nam, mọi người đến đầu đường băng phía Nam xem thử đi.”
Hách Liên Xuân Thuỷ thè lưỡi: “Lão Thích này lá gan thật không nhỏ… chậc chậc.”
Máy bay hạ xuống trong trời đêm. Từ cửa khoang máy bay dùng để hạ cánh, một ngọn đèn phát ra, cửa khoang mở được một nửa. Một nhân viên bảo dưỡng sốt ruột: “Hỏng rồi, cửa thật sự không hạ xuống.”
Nghe được tin này, phòng chỉ huy nhất thời yên lặng. Cố Tích Triều thất kinh nhìn bàn chỉ huy, Hách Liên Xuân Thuỷ gấp gáp đi tới đi lui.
Lý Linh bình tâm lại, cầm lấy microphone: “AC377, cửa khoang hạ cánh không hạ xuống được, bây giờ làm theo lời tôi nói, công tắc chuyển không đang ở vị trí nào?”
Thích Thiếu Thương: “Vẫn ở vị trí cũ.”
Lý Linh: “Kéo nó ra. Vấn đề chắc ở chỗ đó. Xong rồi thì thử nhấn công tắc hạ cửa khoang xuống lại.”
Thích Thiếu Thương: “Vẫn không có tác dụng.”
Lý Linh: “Cũng có thể là nước bị nghẽn, mô hình máy bay nước ngoài cũng đã từng gặp qua vấn đề này, có sẵn tư liệu. Bây giờ cậu đi ra, trước hết tách hệ thống áp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-luyen-van-tieu/78890/quyen-1-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.