🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Thích Thiếu Thương nằm trên giường bệnh, chân anh lại thêm vết thương mới. Ba mẹ, chị em một ngày 24 tiếng trông chừng anh, nói là chăm sóc, thực chất là giám sát. Điện thoại của anh bị tịch thu, các đồng nghiệp cũng không biết chuyện anh nằm viện. Cách nào cũng không được, mỗi ngày chỉ có thể nằm một chỗ, anh thực cảm thấy mình muốn chết quách đi cho rồi.



Cố Tích Triều cũng vậy, kể từ sau ngày đó, cậu cũng chưa gặp Thích Thiếu Thương. Người nọ dường như đã biến mất khỏi thế gian này.



Cậu tan ca về nhà, gọi điện thoại, không ai bắt máy; gửi thư, không có hồi âm. Cậu rốt cuộc gom đủ dũng khí đến nhà anh gõ cửa, nhưng chờ thật lâu cũng không ai lên tiếng.



Cậu cứ gõ cửa binh binh: “Thích Thiếu Thương, anh ra xem!”



“Két” một tiếng, cửa nhà bên cạnh mở ra: “Nhà cậu ấy hai ngày nay có việc ra ngoài, cậu có chuyện gì, tôi nhắn lại giùm cho.”



“Có chuyện gì vậy?”



“Tôi cũng không rõ lắm. Cậu gọi điện cho cậu ấy đi.”



“… Tôi biết rồi, cám ơn.”



Thích Thiếu Thương, anh chạy đi đâu rồi?!



Cậu đi xuống lầu, lại đi lên, rồi lại đi xuống. Cuối cùng cậu ngồi chờ trên cầu thang, mở điện thoại, bên trong toàn là tin nhắn của anh, cậu nhìn tới nhìn lui một lần.



Bầu trời đen kịt.



Cậu đột nhiên đứng lên, chạy một mạch như điên về ký túc xá. Từ bên dưới nhìn lên, phòng của cậu cũng như phòng của anh đều không sáng đèn.



Khí lực cả người

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-luyen-van-tieu/2207955/quyen-2-chuong-11.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Ky Luyến Vân Tiêu
Quyển 2 - Chương 11
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.