Qua một hai phút căng thẳng thì hắn mới bôi xong được vài vết trầy trên cổ của cô. Quý Tửu Lạc thấy mặt
Khương Dao đang đỏ như quả gấc, liền hỏi:
- Con người, cô bị sốt hả?
Tay hắn tiện thể đặt lên trán cô. Khương Dao không trả lời, gạt tay hắn ra, lấy một bộ đồ của mình rồi chạy vào nhà vệ sinh. Sau khi đóng chặt cửa, cô rửa mặt rất nhiều lần nhưng vẫn không tài nào khiến tâm tình ổn định lại.
Từng cử chỉ chạm nhẹ của hắn làm cô để ý không thôi.
Quý Tửu Lạc ở ngoài này tâm trạng cũng xáo trộn không kém gì cô. Hắn lấy tay vò đầu mình rồi biến mất.
Hơn 30 phút sau cô mới trở ra, trên người đã thay bộ đồ khác thì thấy căn phòng trống trơn, chỉ còn mỗi hộp thuốc nằm trơ trọi dưới sàn nhà.
Đến ngày cuối cùng, thi thế của Khương Nguyệt cũng được chôn cất. Khương Dao có đến nghĩa trang, nhưng chỉ đứng nhìn từ xa chứ không tiến vào, cô đợi đến khi mọi người đi hết thì mới ra đó nhìn ngôi mộ một chút rồi đi về.
Cũng vào tối đó, vừa thấy bóng dáng Khương Dao trở về, Quý Tửu Lạc liền ôm người cô thật chặt, bỗng chốc phòng trọ sáng đèn nhưng chẳng còn bóng dáng ai. Sự hiện diện chớp nhoáng đến mức khó nhận ra là cô đã bước vào phòng.
Khương Dao bị hắn ôm bất ngờ liền chống cự, đến khi lực tay hắn thả lỏng, trước mắt cô chính là một nơi rất đông người, có một số mặc đồ hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-khe-uoc-voi-ac-quy/3616857/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.