Thời khắc này, tất cả từ ngữ trên thế gian đều không thể miêu tả chính xác tâm tình của Tề Nhan.
Nàng nằm gai nếm mật đi đến ngày hôm nay, thận trọng từng bước, tính toán đủ đường, nhưng trái tim hư thối trong lồng ngực lại vì Nam Cung Tĩnh Nữ mà rỉ ra máu tươi.
Nàng hao tâm tổn trí, chỉ cầu Nam Cung Tĩnh Nữ chịu tổn thương ít nhất khi tất cả mọi chuyện kết thúc.
Nhưng nguyện vọng năm mười lăm tuổi của nàng ấy, lại là muốn bước vào biển lửa vạn kiếp bất phục này thêm một lần nữa.
Đồng ý sao? Đồng ý để nữ hài này chịu đựng tổn thương, đau đớn gấp mười lần, thậm chí gấp trăm lần bây giờ sao?
Cự tuyệt sao? Nhưng nước mắt nàng ấy làm ướt đẫm xiêm y ở ngực nàng, còn nắm quần áo của nàng không chịu buông...
"Được không?" Nam Cung Tĩnh Nữ ngẩng đầu, nước mắt tràn ra khuôn mặt nàng, thần sắc vừa cẩn thận vừa chờ mong của nàng làm cho tim Tề Nhan như bị đao cắt.
"Điện hạ..." Ngươi cũng biết thiêu thân lao đầu vào lửa sao?
Một giọt nước mắt tròn trịa đọng ở hốc mắt Nam Cung Tĩnh Nữ, lung lay sắp rơi xuống. Nàng gần như van nài: "Cầu xin ngươi..."
Nam Cung Tĩnh Nữ say, nếu không nàng tuyệt đối sẽ không nói ra lời như vậy.
Nàng say, cho nên nàng không hiểu nỗi đau thương trong ánh mắt Tề Nhan.
Nàng say, cho nên tâm tâm niệm niệm đều muốn quay về như trước.
"Điện hạ không hối hận?"
Men say khiến cho đầu óc Nam Cung Tĩnh Nữ rất mệt mỏi, cũng không thể suy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kinh-vi-tinh-thuong/409537/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.