Ý thức của Tề Nhan lập tức nổ tung. Nàng trông thấy lông mi Nam Cung Tĩnh Nữ hơi run rẩy, cũng nhận ra nàng ấy đang lo lắng.
Trái tim nàng đập thình thịch, mãn tâm mãn nhãn đều chỉ có hình bóng người thiếu nữ đang nằm phía trên mình. Đây đều là lần đầu tiên của hai người, vì thế cả hai chỉ biết dán môi vào nhau, không làm gì khác cả.
Nam Cung Tĩnh Nữ cảm thấy, dường như môi của đối phương còn mềm mại hơn những gì nàng tưởng tượng. Nàng nghịch ngợm cọ cọ, rồi ngượng ngùng ngẩng đầu lên.
Tề Nhan đột nhiên được dẫn dắt, nàng di chuyển thân mình, giơ tay đè gáy Nam Cung Tĩnh Nữ xuống để đẩy nụ hôn sâu hơn. Hai người nhẹ nhàng, ngập ngừng cọ xát vào nhau.
Cảm giác tê dại từ môi truyền thẳng tới đáy lòng, cũng không biết là ai nhanh nhẹn lĩnh ngộ trước, chỉ trong giây lát sau hai người đều đã đắm chìm vào nụ hôn này.
Tề Nhan đặt tay lên eo Nam Cung Tĩnh Nữ rồi quay người lại, thành công đè người kia ở dưới thân mình.
Giờ khắc này, nàng hoàn toàn quên mất nhiệm vụ của mình. Sau mười một năm kiềm nén, trái tim tường đồng vách sắt ấy đột nhiên nứt ra một lỗ hổng, tình cảm mà nàng che giấu cũng không ngừng tuôn ra, không còn nghe theo lý trí.
Không biết là đầu lưỡi của ai chạm vào môi của người kia trước, chỉ nghe Nam Cung Tĩnh Nữ ưm một tiếng, hai bàn tay trắng nõn như ngó sen vòng lấy cổ Tề Nhan.
Cổ tay áo trượt xuống, lộ ra làn da trắng nõn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kinh-vi-tinh-thuong/409538/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.