Editor: Mạn La Bất Tiếu 
—— WTF! 
Quý Đông chỉ kịp thốt lên một tiếng ngắn trong lòng, cậu ngã xuống đất trong tư thế ném năm thân, theo quán tính trượt ra xa cả mét. 
Cậu hơi sững sờ, lảo đảo đứng dậy, chỉ cảm thấy cánh tay đau dữ dội. 
Nhưng giờ cậu không còn thời gian để quan tâm đến vết thương của mình nữa, lần đầu tiên cậu nhặt chiếc chổi rơi rồi vỗ về phía sau mà không thèm nhìn. 
"Ây da!" 
Đầu tiên, có một tiếng hét từ một người đàn ông, sau đó là tiếng gầm rú mang đặc điểm vùng miền, 
"Cậu pan hama mẻ!*" 
*( MạnLa: cái này nguyên văn là ' Ngươi nồi ha ma phê ' mình lên dịch thì nó ra vậy á. Bạn nào biết sửa không, chỉ mị với ?) 
Bên kia vội vàng dựng cây chổi của Quý Đông, "Mắt thì mù f Đường hào phóng, keo dởm thì nghẹt bên cạnh Jun br /> 
Quý Đông mới nhận ra rằng, đó là một thanh niên vừa hạ gục mình. 
Người đàn ông có vẻ như khoảng nửa sau tuổi đôi mươi, với hàng lông mày rậm và đôi mắt to, mũi cao,miệng rộng, tóc duỗi thẳng người phù hợp với định nghĩa thẩm mỹ truyền thống. 
Anh ta cũng cao ngang ngửa Quý Đông nhưng tỷ lệ chiều ngang thì rộng gấp đôi, không mập mà chắc khỏe. Áo khoác ôm toàn thân gân guốc, vải thun phồng, hai cơ ngực gần như đã sẵn sàng đem vạt áo trước bung ra. 
Quý Đông cho rằng dựa vào kích thước của người này thì có thể tập đấu vật. 
"Một con chó 嗷(?) Lữ Động Tân yo..." 
Người đàn ông một tay cầm chổi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kinh-khieu-tuan-hoan/217191/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.