Editor: Mạn La Bất Tiếu
"Tiểu An, đừng hoảng hốt!"
Quý Đông hét vào mặt đồng đội đang hoảng loạn của mình.
Chi dưới của cậu bị kẹp chặt bởi lưng ghế biến dạng, thực sự thì Quý Đông hoàn toàn không cảm nhận được sự hiện diện của hai chân mình.
Quý Đông là một vận động viên chuyên nghiệp, tất nhiên cậu cũng biết một số kiến thức về y học thể thao, vì vậy cậu biết rằng điều này có thể có nghĩa là cột sống của mình đã bị thương.
Lúc này thân xe vỡ vụn, cậu từ thắt lưng trở xuống không có cảm giác, lâm vào tình thế nguy hiểm nhưng không thể động đậy.
Mặc dù tình hình của bản thân rất tệ, Quý Đông cảm thấy rằng đồng đội của cậu vẫn có thể được cứu.
"Tiểu An, đừng khóc, đừng hoảng!"
Cậu hít một hơi thật sâu, cố gắng chống lại cơn đau buốt từ thắt lưng mà hét lên với đồng đội của mình một lần nữa.
Chàng trai có nickname Tiểu An nghẹn ngào nhìn người đội trưởng của mình rưng rưng nước mắt.
"Nơi đó, cửa sổ bên cạnh tôi, cậu nhìn thấy chưa?"
Quý Đông đưa ngón tay lên cửa sổ toa tàu bên cạnh.
Khung cửa sổ bị biến dạng trong vụ va chạm vừa rồi, kính vỡ thành xỉ, giờ đây hoàn toàn là một lỗ hổng lớn để thông gió.
Cậu hít một hơi thật mạnh, " Tìm ra cách để leo lên nó đi."
"Thế nhưng..."
Tiểu An chớp mắt, nước mắt rơi xuống, "Tôi thật sự rất sợ..."
"Cậu bé ngốc!"
Quý Đông đổ mồ hôi vì đau, cảm thấy mình sắp ngất đi, nhưng vẫn còn giãy dụa, giải thích cọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kinh-khieu-tuan-hoan/217192/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.