Đố kị là một con mãng xà ăn mòn lòng người.
Nó sẽ chậm rãi tiến nhập thân thể, xà tâm *** hồng một lần lại một lần xâm nhập cốt tủy, đem nọc độc đưa tới khắp ngõ ngách cơ thể, khiến người điên cuồng.
Lam Tuyết phi thường hiểu Đường Thiên Hàng, cho dù hắn hiện tại xa lạ tới đáng sợ.
Hắn điên rồi, nàng biết, hắn đã muốn điên rồi.
Đố kị làm hắn nổi điên.
Hắn đố kị Vương Liên Hoa, bởi Vương Liên Hoa làm cho hắn lãnh nhận những thất bại sỉ nhục.
Hắn càng đố kị Thẩm Lãng, bởi Thẩm Lãng dễ dàng cướp đi những thứ mà hắn hao hết tâm tư chiếm đoạt.
Cho nên hắn điên rồi.
Một người tự nhận mình là kẻ cực mạnh trên đời như hắn, sau khi trải qua hai sự kiên này sao có thể không hóa điên?
Lam Tuyết rơi lệ.
Nàng rất ít khóc, trên thực tế nàng không phải loại nữ nhân thích khóc.
Nàng nhìn Thẩm Thanh đang chơi đùa một mình trên giường, mạc kệ nước mắt rơi đầy mặt.
Vì mình.
Cũng vì hài tử rõ ràng vô tội nhưng không thể không chết này.
Ô Khốc đứng sau lưng nàng so với tiêu thương còn thẳng hơn, khuôn mặt cứng ngắc không có nửa điểm biểu tình.
Hắn giống như chưa từng có tình cảm.
Hắn giống như chưa từng biết tình cảm là cái gì.
Thẩm Lãng tới Thiếu Lâm tự là vào bảy ngày sau.
Cửa tự mở rộng, người hắn nhìn thấy đầu tiên là Đường Thiên Hàng
Một cái ghế dựa lớn sơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-tich-tuy/3167652/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.