Thẩm Lãng cười khổ một tiếng: “Thẩm mỗ hiện tại còn không bằng cả một người bình thường, Đường công tử cần ta thì có gì để dùng.”
Đường Thiên Hàng dùng mắt đảo quanh: “Ngươi xem a, mọi người ở đây ai cũng dùng đôi mắt trông mong chờ Thẩm đại hiệp tới cứu. Ngươi nếu cúi đầu xưng thần với ta, bọn họ không còn gì để trông mong nữa đương nhiên cũng sẽ ngoan ngoãn đầu hàng.Tuy bọn chúng đều là kẻ bất tài, nhưng tính ra thì vẫn hữu dụng hơn mấy cỗ thi thể, ngươi nói đúng không?”
Khinh miêu đạm tả nhẹ nhàng bâng quơ nói mấy câu, so với đao chém còn lợi hại hơn, so với băng tuyết còn lạnh hơn.
Hùng Miêu Nhi biến sắc, Chu Thất Thất cũng biến sắc, tất cả mọi người đang bị nhốt cũng biến sắc.
Chỉ duy Thẩm Lãng bình tĩnh.
Hắn cười nói: “Đường công tử tựa hồ đã đánh giá ta quá cao rồi.”
Đường Thiên Hàng chậc chậc vài tiếng, lắc đầu nói: “Phải nói là Thẩm đại hiệp tự đánh giá địa vị của mình trên giang hồ quá thấp, ngươi là lĩnh tụ trong *** thần bọn họ, nếu ngay cả ngươi cũng đầu hàng, bọn họ còn có lý do gì mà đả thũng kiểm sung bàn tử ( phùng má giả làm người mập, ý nói làm việc quá khả năng)
Thẩm Lãng trầm mặc.
Sau một lúc lâu, mới nói: “Có thể cho ta suy nghĩ vài ngày?”
Đường Thiên Hàng chậm rãi nói: “Có thể, bất quá con người của ta không có nhiều kiên nhẫn, Thẩm đại hiệp nên nhanh chút.”
Nhất niệm ngu tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-tich-tuy/3167650/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.