Hé ra diện mạo thực anh tuấn.
Mày kiếm mắt sáng, anh khí mười phần, đi trên đường sẽ có biết bao nữ tử hoan nghênh.
Vương Liên Hoa nhìn hắn cười lạnh:” Các hạ thâm tàng bất lộ, mắt ta thật xem nhầm rồi.”
Đường Thiên Hàng ha ha cười nói:” Ngươi với ta trước đây chưa từng gặp, Vương công tử dù không phòng bị cũng là lẽ thường tình.”
Vương Liên Hoa lạnh giọng nói:” Các hạ khổ tâm hãm hại, đến tột cùng muốn như thế nào?”
Đường Thiên Hàng nói:” Đương nhiên là vì bảo đồ.”
Vương Liên Hoa nói:” Ngươi có thừa bản lĩnh này, cần gì làm nhiều việc như vậy, là muốn tự mình tìm phiền toái sao?”
Đường Thiên Hàng vươn tay chỉ mặt y quơ quơ, nói:” Nếu để bọn thuộc hạ vào cung trộm bảo đồ, thân phận nếu bại lộ, triều đình truy tra xuống dưới, đối ta chính là trăm hại mà không một lợi. Trung Nguyên có câu, kêu ‘ người tại giang hồ, thân bất do kỷ’, nếu ta tìm vài võ lâm cao thủ, buộc bọn hắn không thể không ra tay, mà ta ở sau tái từ tay bọn họ đoạt bảo đồ, chẳng phải là dễ hơn nhiều?”
Vương Liên Hoa nói:” Cho nên ngươi tìm tới chúng ta?”
Đường Thiên Hàng gật đầu nói:” Đúng.”
Vương Liên Hoa tiếp tục nói:” Đầu tiên ngươi tìm đúng thời cơ giết một nhà Tằng Trọng, bức ta cùng với Thẩm Lãng bắt tay vào điều tra, thiết kế đem án mạng giá họa cho chúng ta. Lại cố ý để thoát Thiếu phu nhân Tằng gia, dẫn ta cùng Thẩm Lãng đến cứu viện, mục đích đem câu nói kia nói cho chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-tich-tuy/100973/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.