Nàng chạy vội trong hoa viên, tìm kiếm xung quanh, cuối cùng cũng tìm thấy hắn ở bên hàng tường vi. Hắn nhíu mày như đang trầm tư, ánh nắng khiến quần áo trắng của hắn càng thêm trắng sáng cùng với màu trắng tường vi càng khiến bóng dáng hắn như trong ảo giác vậy.
– Ngày mai chàng sẽ về kinh thành?
Còn chưa nghỉ ngơi lấy sức nàng vội vã hỏi.
Mấy ngày nay, nàng và hắn đều bên nhau, từ cách xưng hô khách khí “công tử” nay đã biến thành “chàng” đầy ái muội.
– Ừm. Hắn khẽ gật đầu: – Ở lại quý phủ nhiều ngày như thế cũng nên trở về
– Chàng… nàng tức đến giậm chân: – Chàng cứ thế mà đi
– Cô nương còn gì muốn dặn dò? Có gì muốn ta chuyển lời đến biểu ca nàng sao? Hắn cười.
– Chàng rõ ràng biết, rõ ràng biết… Nàng gấp đến độ suýt khóc: – Ta tới tìm chàng không liên quan gì đến biểu ca
– Vậy cô nương tìm tại hạ là có chuyện gì? Quả thực hắn biết nhưng cố ý giả ngu.
– Chàng không định cầu hôn với phụ mẫu ta sao?
Lời nói lớn mật không chút e lệ khiến nàng cũng giật mình.
Hắn ngẩn ra, ngơ ngác nhìn nàng.
– Đừng có nói rằng chàng không thích ta. Nàng giơ tay ra: – Nơi này có chứng cứ
Hắn chớp mắt:
– Chứng cứ? Chứng cứ gì?
– Chàng tự xem đi. Nàng tới gần, khí thế bức người.
– Đây chỉ là con bọ rùa bình thường thôi
– Đây là một con bọ rùa từng bị người vẽ thêm chấm. Nàng hét lớn: – Đừng nói chàng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-oc-tang-phi/42182/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.