Nàng mắc bệnh gì vậy? Vì sao khỏi rồi thì như người chết sống lại?
Ngồi dưới ánh mặt trời ấm áp, Kiều Tâm nhìn hồ nước xanh leo lẻo mà ngẩn người. Cả người mềm nhũn như bị hút sạch năng lượng, nàng dù ngốc cũng biết không phải đơn giản là phong hàn.
– Kiều cô nương.
Phía sau có người khẽ gọi nàng
Quay đầu nhìn lại thì là Hoàng hậu.
Thanh Toàn dịu dàng mỉm cười, tỳ nữ đằng sau bưng một chén điểm tâm tới trước mặt Kiều Tâm. Kiều Tâm đang định đứng dậy hành lễ thì Thanh Toàn đã đè nàng lại:
– Ngươi bị bệnh vừa khỏi, đừng đa lễ, nghỉ cho khỏe đi.
Nói xong thuận tay bắt mạch cho nàng
Lặng im một lát, Thanh Toàn khẽ gật đầu:
– Mạch tượng bình thường, có vẻ đã bình phục, mấy ngày nay ngươi còn cảm giác buồn bực, khi nóng khi lạnh không?
– Không đâu. Kiều Tâm vẻ mặt đau khổ: – Nhưng cảm giác bản thân vẫn không có sức lực gì cả.
– Bệnh này làm cho ngươi bị hao tổn nguyên khí, làm sao nhanh khỏi lại được? Nghỉ ngơi một thời gian nữa rồi sẽ khỏi hẳn thôi.
Thanh Toàn chăm chú nhìn như đang quan sát sắc mặt nàng sau đó cười thần bí, gọi nha hoàn đằng sau:
– Lại đây, bưng điểm tâm lên.
– Vâng
Nha hoàn vâng lời bưng bát tới trước mặt Kiều Tâm. Kiều Tâm nhìn thì thấy đó là món điểm tâm đại đỗ ba quen thuộc.
Nói cũng lạ, trước kia chỉ cần ngửi thấy mùi này nàng sẽ vô cùng thèm ăn nhưng hôm nay lại chẳng còn hứng thú, thậm chí cảm thấy ngấy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-oc-tang-phi/42183/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.