– Ầm!
Lại một tiếng bình hoa rơi xuống đất, bình hoa gốm men xanh thượng hảo lập tức vỡ tan tành.
Đứng ngoài phòng Kiều Tâm, nghe tiếng đổ vỡ liên tiếp, Hoa Đình Phong đau lòng.
Đau lòng không phải vì đồ sứ kia mà là vì người đập vỡ đồ
– Vương gia…
Kẻ hầu cận đứng sau sợ hãi hỏi:
– Đây là bình hoa cuối cùng trong Vương phủ, có cần đưa vào phòng Kiều cô nương không?
– Ta vừa nói thế nào? Hắn gầm lên: – Bình hoa vỡ rồi không biết mua tiếp sao? Bảo quản gia đưa ngân lượng cho ngươi, mua một trăm bình khác về.
– Vâng vâng. Người hầu run rẩy, hoang mang rời đi
– Tây Thành Vương gia thật hào phóng
Mục Triển ở bên mỉm cười:
– Đó toàn là những bình hoa cổ quý giá, giá trị liên thành, bao nhiêu đó bị đập vỡ mà Vương gia cũng không thèm chau mày, nhăn mặt.
– Mục Triển, Đình Phong đang lo lắng cho Kiều Tâm, chàng đừng đùa hắn nữa. Thanh Toàn kéo áo, nháy mắt với hắn.
– Nương nương.
Nghe được giọng nàng, Hoa Đình Phong xoay người cầu xin:
– Nương nương, ngươi lại châm cứu đi, nàng đau đớn như vậy ta thật sự không đành lòng…
– Ta đã châm cứu cho nàng rồi, chỉ sợ nàng quá mức ỷ lại vào việc châm cứu này thì sẽ không tốt
Thanh Toàn cũng khó xử:
– Chúng ta phải kiên nhẫn chờ, để nàng tự mình vượt qua cửa ải này
– Nhưng giờ nàng rất đau đớn…
Bên trong lại truyền đến tiếng bình hoa vỡ, Hoa Đình Phong cảm giác tim mình như cũng vỡ vụn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-oc-tang-phi/42181/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.