Mấy ngày sau, Lưu Triệt đem toàn bộ Hạnh hoa ở trước Tiêu Phòng cung đổi thành hoa đào. Khi Chước Hoa nói cho Kim Ổ Vệ Tử Phu tức giận ném đồ đạc, nàng cũng chỉ cười cười.
A Triệt, người ngươi xem là tốt nhất, cũng chẳng độ lượng như ngươi nói..
Chẳng qua chỉ là mấy cây hoa thôi mà.
Kim Ổ tự mình đem hộp trang sức tới, phía trong hộp gấm là một cây trâm phượng hoàng làm bằng vàng ròng vô cùng hoa lệ. Đuôi phượng hoàng rất dài, xem chừng là tới ngang vai, phía trên điêu khắc bằng vàng, phối hợp với mã não và ngọc lưu ly.
Kim Ổ đưa hộp gấm cho Chước Hoa, “Ngươi đem cái này cho Hoàng hậu nương nương. Nói cho người, đây chính là bảo vật gia truyền của nhà ta. Nghe nói sắp đến đại lễ, hôm nay đặc biệt dâng cho người.”
“Ta biết rồi.”
Từ lúc đem tặng cái trâm phượng kia, Vệ Tử Phu mới yên tĩnh lại. Kim Ổ cũng thanh nhàn hơn, mỗi ngày không có việc gì làm, yên ổn ngồi uống trà, đánh cờ rồi ngắm hoa.
Bất quá, ba ngày sau, có người đến tìm nàng. Không phải Vệ Tử Phu, mà là người của hoàng thượng.
“Kim Ổ cô nương, hoàng thượng cho mời..”
Kim Ổ hiểu rõ, bộ dạng lãnh đạm.
Đến chính cung Tiêu Phòng, Kim Ổ hơi cúi đầu.
Liếc mắt đánh giá bốn phía, Tiêu Phòng Cung vẫn xa hoa như vậy. Không, so với lúc trước thì nay càng xa hoa hơn.
“Không biết bệ hạ tìm dân nữ là có chuyện gì ạ?”
Kim Ổ vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-oc-oan/2521918/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.