Kim Ổ mang theo hai nha hoàn cùng vào cung, Vệ Tử Phu an bài cho nàng ở phía trước Tiêu Phòng cung. Lúc mới tới, Vệ Tử Phu có phái Liễu Sam đi thăm dò nàng. Sau nhiều ngày cũng không còn nữa.
Trong lòng Kim Ổ âm thầm tính toán.Có vẻ là mình đối xử với Liễu Sam quá mức lãnh đạm, khiến cho Vệ Tử Phu nghĩ rằng mình không thích Liễu Sam, mới ngừng việc do thám.
Thật ra thì mấy ngày nay, Kim Ổ luôn cảm thấy kỳ quái. Theo lý mà nói, Vệ Tử Phu đưa vào trong cung, là để nàng làm đồ trang sức. Thế nhưng cũng không thấy hai nhan hoàn mà nàng đưa theo. Vệ Tử Phu rốt cuộc đang muốn làm gì?
Kim Ổ cau mày, nhìn hoa rơi ngoài cửa sổ, dáng vẻ uể oải.
“Thì ra thiền điện của Hoàng hậu cất giấu một mỹ nhân thích cảm xuân bi thu.”
Giọng nói quen thuộc khiến cả người của Kim Ổ kêu gào. Mỗi một cọng lông đều run sợ, còn da thịt sớm đã cứng ngắc.
Nàng xoay người, nhìn nam nhân mà nàng ngày nhớ đêm mong, nhìn nam nhân đã từng hứa hẹn sẽ xây ‘kim phòng’ cho nàng. Nam nhân này, lãnh khốc vô tình. Nam nhân này, đã vứt bỏ nàng. Trong mắt nàng, là tràn ngập đau thương.
“Kim Ổ, đây chính là đương kim hoàng thượng.” Vệ Tử Phu đứng sau lưng Lưu Triệt, dịu dàng cong khóe môi.
“Hoàng thương vạn tuế.” Kim Ổ hành lễ, “Hoàng hậu nương nương thiên tuế.”
“Bình thân.” Lưu Triệt không hề che giấu ánh mắt tò mò của y, đánh giá nữ nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-oc-oan/2521920/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.