Ngự tiền tổng quản Dương Đắc Ý thở dài đứng trướctẩm điện của bệ hạ trong hành cung. Hai ngày trước, lâu thuyền củabệ hạ từ sông Phần trở về hành cung, sau khi nghe người báo về tintức của Trần nương nương từ Lâm Phần thì sắc mặt cứ luôn âm trầm,tính tình cũng trở nên bực bội. Đám cung nhân hầu hạ đều im nhưthóc, ngay cả hắn cũng bị khiển trách đến mấy lần. Không biết dânglên phong thư đang cầm trong tay này thì tâm tình bệ hạ sẽ chuyển biếntốt đẹp hay là lại phát cáu giận hơn nữa.
“Bệ hạ”, hắn vém rèm, khom người đi vào, bẩm, “LâmPhần chuyển tới thư do Trần nương nương tự tay viết.”
Lưu Triệt đang xem xét chính sự do Thái tử Lưu Mạchtừ Trường An ngoài xa ngàn dặm chuyển tới đợi ngự thẩm, nghe vậythì trầm ngâm một lát rồi mới nói, “Mang lên đây.”
Giấy hoa tiên thượng đẳng của Tức Lam các phảng phấtvẫn còn giữ hơi ấm bàn tay giai nhân. Y mở thư, đưa lên ánh nến, thấynét chữ tròn trịa như châu ngọc, có vẻ trầm tĩnh hơn nhiều so vớicách viết phiêu thoát thời niên thiếu. Dương Đắc Ý để ý thấy LưuTriệt biến đổi sắc mặt, tựa hồ thoáng tức giận, trong lòng có chúthồi hộp rồi lại thoáng vui mừng, biến hóa cực nhanh. Cuối cùng, ycắn răng nói, “Dương Đắc Ý, truyền lệnh xuống, xe ngựa nghi trượng nhưđã định trở về Trường An, còn Thượng Quan Kiệt dẫn mấy thị vệ tâmphúc theo trẫm lập tức tới Lâm Phần.”
“Dạ…” Dương Đắc Ý trợn mắt há mồm, tự cho rằngmình hiểu rõ bậc quân vương nhưng cũng chưa từng ngờ tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-oc-han/3226043/quyen-4-chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.