Nàng ra khỏi phòng, xuống đến hành lang thì thấy Lưu Triệt mặcy phục màu đen đang chắp tay đứng bên cạnh giàn dưa trong vườn. Y nghe tiếng,quay đầu lại, thấy bộ y phục của nàng thì thoáng có vẻ ngạc nhiên, nét mặt tươicười hỏi: “Kiều Kiều đã tỉnh dậy rồi à?”
“Ồn ào thế này, thiếp có muốn không tỉnh cũng không được.”Nàng mỉm cười nói, “Triệt Nhi đang nhìn cái gì đấy?”
Cặp mắt Lưu Triệt sáng lên, nắm lấy tay nàng, nói: “Không cógì, chỉ là thấy giàn dưa này lại nghĩ đến đời sống dân chúng mà thôi. Văn hoàngđế trước kia từng nói việc đồng áng là gốc rễ của thiên hạ, quả thật là chí lý.Mấy năm qua trẫm lo đánh trận, cũng đến lúc chăm lo đời sống dân chúng rồi.”
“Bệ hạ có thể nghĩ như vậy”, nàng vui mừng, nói: “đúng làphúc cho dân chúng. Chẳng qua…”
Nàng chưa nói xong đã thấy Phiếu Tử tới bẩm báo, “Bệ hạ. Trầnnương nương.” Cô vào cung chưa lâu, mặc dù Trần A Kiều đối xử thân thiện nhưnglại hiếm khi được gặp Hoàng đế nên bây giờ đứng trước mặt Lưu Triệt thì khôngkhỏi run rẩy, gắng gượng nói cho hết lời, “Vị Tiền đại thẩm kia tới thăm, xinđược gặp nương nương. Mọi người không biết xử lý như thế nào nên bảo nô tỳ tớibẩm báo.”
Người ở thành Lâm Phần đủ tư cách cầu kiến Trần A Kiều khôngphải là không có nhưng chắc chắn không phải là một phụ nữ nông thôn, tuy nhiênbà ta không biết thân phận Trần nương nương. Trần nương nương gặp và đối xửthân thiện với người ngoài là chuyện của nàng nhưng nếu bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-oc-han/3226044/quyen-4-chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.