[1] Cây đào nơi giếng Lộ: Một cảnh xuất hiện trongbài thơ Xuân cung khúc (Khúc hát mừng mùa xuân trong cung) của VươngXương Linh.
Ngoài hành lang, Thành Liệt thấy Lưu Mạch đạp tuyếttừ đằng xa trở lại bèn vội vàng nghênh đón, “Điện hạ đã về.”
“Ừ!” Lưu Mạch đáp một tiếng, cởi chiếc áo khoáclông chồn ra giao cho hắn rồi nhìn hai người đang chậm rãi từ bênngoài cung Trường Môn bước vào. Người đi phía trước mặc một bộ yphục bằng gấm màu đen, áo khoác cộc tay bó chẽn, ống tay áo rộnglùng thùng bay phất phới theo chiều gió, vẻ mặt lãnh đạm nhưng lạitoát ra nét tôn quý khó tả.
“Phụ hoàng, dì Lăng.” Nó chắp tay chào hỏi, khẽnhíu mày nghĩ xem việc hai người đi cùng nhau là có ý gì.
“Mạch nhi về rồi sao?” Lưu Triệt hỏi vẻ quan tâm nhưngánh mắt lại không chút ấm áp, “Hôm nay ở Bác Vọng hiên, tiên sinhgiảng về chuyện gì?”
“Đông Phương tiên sinh hôm nay giảng về ‘Quá TầnLuận’[2]”, Lưu Mạch trả lời rất mực cung kính.
[2] Quá Tần luận: Một bài viết bổ sung trong thiên“Tần Thủy Hoàng bản kỷ” của Sử ký Tư Mã Thiên, phân tích về nguyênnhân thất bại của triều đại nhà Tần to lớn mà ngắn ngủi.
“Thế à?” Lưu Triệt trầm ngâm, “Vậy Mạch Nhi cảm thấyý kiến của người xưa trong ‘Quá Tần luận’ thế nào?”
“Tất nhiên là rất hay”, Lưu Mạch trả lời không chútdo dự.
Thành Liệt giữ cửa cho Lưu Triệt đi vào điện. Gianđiện rộng lớn, mỗi khi làn hơi thở ra đều hóa thành sương trắng, ấmáp như mùa xuân. Hình bóng A Kiều vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-oc-han/3226003/quyen-2-chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.