“Chúng thần không thể. Không có lệnh của hoàng thượng, không ai được phép ra vào.” Một tên lính đáp. Tên còn lại cũng nói: “Vị tiểu chủ tử này, người nên ra chỗ khác chơi thì hơn. Ở đây sẽ bị bẩn đấy.”
Lúc này, Đông Ca vừa hay lại chạy tới. Tên lính kia liền quay qua nói với nàng: “Này, ngươi dẫn vị chủ tử này về đi. Ở đây chướng khí nặng, không phù hợp cho hài tử.”
“Ta là Cửu công chúa Di Nguyệt, ta lệnh cho các ngươi mở cửa.” Di Nguyệt vẫn đứng ra đó mặc do Đông Ca lôi kéo. Hai tên lính bị ánh mắt nghiêm túc của nàng dọa sợ, do dự nhìn nhau.
Cửu công chúa? Đó không phải là tâm can bảo bối của hoàng thượng mà mọi người vẫn nói sao? Nghe nói hoàng thượng cực kì chiều nàng, chỉ cần nàng muốn là có thể đáp ứng. Họ liệu có nên làm trái lời nàng không?
Nhưng để nàng vào trong thật sự là không thể!
Đông Ca ngồi xuống ngang tầm nàng, khẽ hỏi: “Công chúa, sao người lại chạy tới đây? Nơi này thật sự không hợp với người đâu. Chúng ta về nhé?”
“Không được! Ta muốn gặp Điệp quý nhân, chỉ một chút mà thôi. Ta hứa đó, chỉ một chút thôi.” Di Nguyệt khăng khăng ở lại, nàng nhìn hai tên lính: “Nếu các ngươi không cho, ta sẽ quay lại mách với phụ hoàng. Tới lúc đó, hậu quả tự chịu.”
Hai tên lính nhìn nhau, phân vân một lúc rồi đành mở cửa ra. Đông Ca ngán ngẩm nhìn nàng rồi chỉ đành đi theo vào trong.
Lãnh cung, giống như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-loan-khai-hoan-ca/2680694/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.